HOA HỒNG
Cành hồng thưở thơ ngây, bé dại
Anh vụng về nên chẳng kịp trao
Em ngơ ngẩn khi tình bay khuất
Theo gió ngàn lạc chốn u mê….
Gặp lại sau mười năm cách biệt
Lẵng hoa Em nhận của ai rồi ?
Cánh hồng kiêu sa không còn nữa
Chỉ một màu thắm đỏ trong tim ! |